Tự do tín ngưỡng tôn giáo
Tôn trọng và bảo vệ tự do tín ngưỡng tôn giáo là chính sách cơ bản của Trung Quốc trong vấn đề tôn giáo. Từ năm 1923 sau khi thành lập chưa lâu, Đảng Cộng sản Trung Quốc đãđưa ra chính sách tự do tín ngưỡng tôn giáo. Mặc dù sau đó chính sách này bị phá hoại trong điều kiện “tả khuynh”, nhưng Đảng từđầu đến cuối không bao giờ thay đổi chính sách này. Hiến pháp Nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa quy định: Công dân có quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào; có quyền tự do theo tôn giáo này, cũng có quyền tự do theo tôn giáo kia; trong cùng một tôn giáo, có quyền tự do theo giáo phái này, cũng có quyền tự do theo giáo phái kia; có quyền tự do không theo tôn giáo trong quá khứ mà theo tôn giáo trong hiện nay, cũng có quyền tự do theo tôn giáo trong quá khứ mà không theo tôn giáo trong hiện nay. Bất kì cơ quan nhà nước, đoàn thể xã hội và cá nhân nào cũng không được bắt buộc công dân theo hoặc không theo tôn giáo, không được kì thị công dân theo tôn giáo cũng như công dân không theo tôn giáo. Tại những nơi đa số quần chúng không theo tôn giáo, phải chú trọng tôn trọng và bảo vệ quyền và lợi ích của số ít quần chúng theo tôn giáo; tại những nơi đa sốquần chúng theo tôn giáo, phải chú trọng tôn trọng và bảo vệ quyền lợi của số ít quần chúng không theo tôn giáo. Nhưng, kiên trì tự do tín ngưỡng tôn giáo, tiền đề là tôn giáo cần phải hoạt động trong phạm vi quy định về quyền lợi và nghĩa vụ của Hiến pháp và pháp luật, hoạt động tôn giáo không được phép gây trở ngại đến trật tự xã hội, trật tự công tác và trật tự sinh hoạt.
宗教信仰自由
尊重和保护宗教信仰自由是中国对宗教问题的基本政策。中国共产党从成立不久的1923年,就提出了宗教信仰自由政策。虽然后来在“左”的条件下这项政策也遭到破坏,但党始终没有改变这项政策。中华人民共和国宪法规定:公民既有信仰宗教的自由,也有不信仰宗教的自由;有信仰这种宗教的自由,也有信仰那种宗教的自由;在同一宗教里面,有信仰这个教派的自由,也有信仰那个教派的自由;有过去不信教现在信教的自由,也有过去信教现在不信教的自由。任何国家机关、社会团体和个人不得强制公民信仰或者不信仰宗教,不得歧视信仰宗教的公民和不信仰宗教的公民。在多数群众不信教的地方,注重尊重和保护少数信教群众的权益;在多数群众信教的地方,注意尊重和保护少数不信教群众的权益。但是,坚持宗教信仰自由,前提是宗教必须在宪法和法律规定的权利和义务范围内活动,宗教活动不得妨碍社会秩序、工作秩序和生活秩序。