Tôn trọng và phát triển ngôn ngữ và chữ viết của các dân tộc thiểu số
Ngôn ngữ và chữ viết là một trong những đặc trưng cơ bản của một dân tộc. Hiến pháp, Luật tự trị khu vực dân tộc và Luật giáo dục Nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đều đã quy định rõ ràng về việc bảo vệ và phát triển ngôn ngữ và chữ viết của dân tộc thiểu số. Việc các dân tộc thiểu số sử dụng ngôn ngữ và chữ viết của dân tộc mình trong đời sống hàng ngày, lao động sản xuất, thông tin liên lạc và giao lưu đi lại trong xã hội đều phải được tôn trọng và được pháp luật bảo đảm. Luật pháp Trung Quốc quy định rõ ràng, các dân tộc đều được tự do sử dụng và phát triển ngôn ngữ và chữ viết của mình; các trường học và các tổ chức giáo dục khác với đa số học sinh sinh viên là dân tộc thiểu số có thể giảng dạy bằng ngôn ngữ và chữ viết của dân tộc mình hoặc là ngôn ngữ và chữ viết được sử dụng hàng ngày của dân tộc ởđịa phương. Để tôn trọng và phát triển ngôn ngữ và chữ viết của dân tộc thiểu số, chính phủ Trung Quốc đã lần lượt xây dựng cơ quan làm việc và cơ quan nghiên cứu về ngôn ngữ và chữ viết của dân tộc thiểu số tại Trung ương và các vùng dân tộc, đã bồi dưỡng đào tạo một loạt cán bộ và nhân viên nghiên cứu làm về công tác ngôn ngữ và chữ viết của dân tộc thiểu số.
尊重和发展少数民族语言文字
语言文字是民族的基本特征之一。中华人民共和国宪法、民族区域自治法和教育法等都对保护和发展少数民族语言文字进行了明确规定。各少数民族在日常生活、生产劳动、通讯联系以及社会交往中,使用本民族语言文字都受到尊重,得到法律保障。我国法律明确规定,各民族都有使用和发展自己的语言文字的自由;少数民族学生为主的学校及其他教育机构,可以使用本民族或者当地民族通用的语言文字进行教学。为了尊重和发展少数民族语言文字,中国政府先后在中央和各民族地区建立了少数民族语言文字的工作机构和研究机构,培养了大批从事少数民族语言文字工作的干部和研究人员。